happy life why not
Cafe chiều thứ 7 - HHT Select - Some nice music - Some useful software - Some wisdoms - Some thoughts and more ... But what's the meaning of your life? What do you live for? What's the aim of your living? Do you have your own answer?

Chiếc ví màu đỏ

Tôi không hiểu vì sao Ban giám đốc viện dưỡng lão lại nhận Kennie vào làm người giúp đỡ việc vặt cho các y tá. Khu ổ chuột nơi cậu ta ở đầy tội phạm và dân nghiện ma tuý... Kiểu cách ăn nói của Kennie thì cộc lốc, mặt mũi thì lầm lì. Tôi nghi rằng Kennie xin làm việc tình nguyện ở viện dưỡng lão nơi tôi làm y tá trưởng chỉ là để dòm ngó số thuốc morphin của viện, vì trước đây đã từng có trường hợp thuốc morphin bị tuồn ra ngoài bán cho dân nghiện...

Hầu hết bệnh nhân ở Viện dưỡng lão đều bị một bệnh hiểm nghèo gì đó, hoặc đã rất già. Có người bị liệt, bán thân bất toại, lại có người hoàn toàn không còn minh mẫn.

Bà Mary là một người như thế. Bà rất yếu. Chồng bà đã mất. Chúng tôi không rõ bà không có con cái, hay là họ đã bỏ mặc bà, vì không ai tới thăm bà Mary cả.

Bà Mary luôn bị một ám ảnh là ai đó đã lấy mất cái ví của bà. Suốt ngày suốt đêm, cứ tỉnh dậy là bà đi tìm nó. Bà tìm từ ngoài vườn, đến trong nhà vệ sinh, phòng giặt đồ, bếp... Ai đi qua, bà cũng hỏi:

- Cho tôi mượn cái lược được không? Lược của tôi ở trong cái ví đỏ, mà tôi mất cái ví rồi. Không biết cái ví của tôi đâu rồi?

Tất cả chúng tôi đều biết là bà Mary làm gì có cái ví nào. Thường thì chúng tôi dừng lại một tíc tắc, gật đầu thông cảm rồi bỏ đi ngay. Tất cả chúng tôi bận chết đi được.

Một chiều muộn, tôi bỗng thấy Kennie rảo bước đi ra từ phía phòng cấp phát dược phẩm, tay cầm một cái túi nylon sẫm màu. Trông nó lồng phồng rất đáng nghi. Tôi bám theo cậu ta, nấp sau những xe quần áo. Tôi thấy Kennie đi về phía bà Mary, đang ngồi chơi trên xe lăn ngoài cửa phòng mình. Cậu ta muốn giấu chỗ thuốc vừa lấy được ở chỗ bà cụ trước khi chuyển ra ngoài chăng?

Vừa đến chỗ bà Mary, Kennie nhìn quanh, rõ ràng không muốn ai nhìn thấy việc mình đang làm. Kennie rón rén mở chiếc túi nylon. Tôi gần như nín thở chờ bắt quả tang cho đến khi cậu ta lấy ra một cái... ví lớn màu đỏ. Bà Mary gần như ôm chầm lấy Kennie vì ngạc nhiên và vui sướng. Bà giữ chặt lấy chiếc ví đỏ, đu đưa nó như ru một em bé.

Kennie lại nhìn quanh một lần nữa. Chắc chắn rằng không có ai nhìn thấy, cậu ta mở chiếc ví, lấy ra một chiếc lược nhựa cũng màu đỏ và còn giơ cho bà Mary xem vài đồng xu trong ví. Những giọt nước mắt vui sướng lăn trên má bà Mary. ít nhất, tôi cũng đoán đó là những giọt nước mắt của niềm vui.

Và mắt tôi cũng ướt.

Kennie nắm nhẹ tay bà Mary, rồi bỏ cái túi nylon vào thùng rác gần đó, sau đó chào bà Mary và rảo bước tiếp dọc hành lang.

Tôi chờ đến cuối ca trực rồi đứng đợi Kennie ở cửa. Cậu chuẩn bị đi về, tay cầm cái áo khoác cũ.

- Chào Kennie!- Tôi mỉm cười - Cậu có thích công việc ở đây không?

- Công việc tốt nhất mà em từng có đấy! - Cậu ta lẩm bẩm.

- Cậu có định đi học để lấy bằng y tá không?

Kennie lúng túng:

- Chị đùa à? Bố mẹ em làm gì có tiền?

- Nếu chị tìm được cách cho em học nghề y tá thì sao?

Mắt Kennie bừng sáng.

Tôi tin là tôi có thể giúp Kennie thành một y tá chuyên nghiệp. Và tôi cũng tin rằng lúc đó, trong phòng mình, bà Mary đang hạnh phúc, ôm chiếc ví đỏ trong tay.

Viết bởi Louise Moeri-Thục Hân (Dịch)

0 comments:

Post a Comment


Giveaway of the Day -

System Requirements:
Publisher:
Homepage:
File Size:
Price:
..


4 Free On Internet

Followers