happy life why not
Cafe chiều thứ 7 - HHT Select - Some nice music - Some useful software - Some wisdoms - Some thoughts and more ... But what's the meaning of your life? What do you live for? What's the aim of your living? Do you have your own answer?

Nhân một dịp tình cờ...

hoahoctro.vn - Sau này nghĩ lại, tôi thấy cô ấy không gọi nhầm số. Món quà cô ấy tặng tôi tuyệt vời hơn kẹo nước muối rất nhiều.
- Anh đã đi những đâu thế? Tôi gọi cho anh vào buổi tối như anh nói, nhưng chẳng có ai nhấc máy cả - Giọng cô gái nói - Tôi có món quà cho anh đấy!  
Giọng cô ấy có trọng âm theo kiểu người New York, nên tôi thấy hơi khó nghe.   
- Xin lỗi, nhưng cô là ai vậy? - Tôi hỏi lại.   
Đó là sáng sớm ngày thứ bảy. Ngày mà ai cũng hy vọng được ngủ nhiều hơn một chút.  
 - Margaret đây mà, anh khoẻ không? Tôi vừa từ Florida về và có mua tặng anh một món quà.   
Tôi không phải là người thích dậy sớm. Hàng ngày tôi dậy lúc 5h30, chỉ vì mấy chú chó trong nhà tôi là những kẻ thích dậy sớm. Chúng dậy và kêu ầm lên. Nhưng mỗi khi tôi dậy sớm, tâm trạng đều rất khó chịu.  
 - Xin lỗi cô - Tôi thở dài - Nhưng tôi thật sự không nhớ ra cô là ai. Thậm chí tôi nghe giọng cô cũng không quen.   
Đầu dây bên kia im lặng. Tôi cảm thấy như mình vừa làm đau một người mà mình yêu thương. Nhưng rõ ràng tôi không biết cô ta là ai.  
 - Cô có chắc là cô gọi đúng số không? - Tôi hỏi lại.  
 - Chắc mà!  
 - Vậy chúng ta quen nhau ở đâu?  
 - Khi tôi mới chuyển tới thành phố này và gặp anh ở quảng trường. Tôi hỏi đường đi. Anh đã chỉ rất tận tình, dù tôi là một người hoàn toàn xa lạ.   
Nói thật thì lúc này tôi lại nghĩ đó chính là tôi... Không phải tôi thích nhận những điều tốt về mình, nhưng tôi là một người lịch sự và tôi có thường làm những điều như thế.
Nhưng cũng nói thật thêm lần nữa là dù tôi có cố nghĩ đến đâu thì cũng không thể nhớ ra có lần nào chỉ đường cho một người nói giọng New York như vậy.   
- Chắc là cô gọi sai số rồi.  
 - Tôi vừa từ Florida về và tôi có món quà cho anh! - Cô ta vẫn lặp lại.   
Tôi thật muốn hỏi món quà đó là cái gì. Tức là tôi tò mò thôi. Có thể là loại kẹo nước muối mà tôi ưa thích. Năm nay tôi chưa ăn món đó lần nào, vì phải ra biển mới mua được.  
 - Xin lỗi cô, tôi chắc là cô gọi nhầm số rồi - Tôi tiếp tục - Nhưng tôi cũng hy vọng cô đã có một chuyến đi vui vẻ.  
 - à, không sao... - Cô ta đáp, rồi ngừng lại.   
Tôi không muốn đặt máy ngay. Tôi muốn nghe cô ấy đặt máy trước. Giống như khi bạn ôm lấy một người mà mình thương yêu, bạn không muốn mình buông tay ra trước.   
Rồi cô ấy nói:  
 - Anh cũng là một người tốt. Nhân tiện khi chúng ta tình cờ nói chuyện với nhau, tôi sẽ chúc anh những điều tốt lành nhé?
Tôi hơi ngạc nhiên. Cô ấy hoàn toàn xa lạ với tôi. Một người mà chỉ vài phút trước còn nhầm tôi với một người khác, bây giờ lại nghĩ tôi là người tốt và muốn chúc tôi những điều tốt lành.
- Tất nhiên - Tôi trả lời - Cảm ơn cô.
- Hy vọng những điều anh cần, những điều anh muốn, anh đều sẽ có cơ hội để thực hiện và đạt được.
Lại im lặng.
- Nhân tiện khi chúng ta tình cờ nói chuyện với nhau - Tôi nói - Cảm ơn cô. Tôi cũng chúc cô như vậy.
Sau này nghĩ lại, tôi thấy cô ấy không gọi nhầm số. Món quà cô ấy tặng tôi tuyệt vời hơn kẹo nước muối rất nhiều.
Bob Perks
Thục Hân (dịch)
0 comments:

Post a Comment


Giveaway of the Day -

System Requirements:
Publisher:
Homepage:
File Size:
Price:
..


4 Free On Internet

Followers