happy life why not
Cafe chiều thứ 7 - HHT Select - Some nice music - Some useful software - Some wisdoms - Some thoughts and more ... But what's the meaning of your life? What do you live for? What's the aim of your living? Do you have your own answer?

Tình yêu dành cho Beau

Lần đầu tôi nhìn thấy nó, trông nó đầy lo âu. Lông mày nhăn lại và đôi mắt thì đầy nghi ngờ khiến khuôn mặt thon dài có một nét ám ảnh không quên được.


Chú chó chăn cừu giống Đức thường bỏ chạy sang nhà hàng xóm - nơi người ta cho nó ăn và chơi với nó, rồi gọi chủ nó sang dẫn về. Những người chủ có lẽ đối xử với nó rất tệ, vì rõ ràng chú chó không bao giờ có vẻ hài lòng khi chủ dẫn về. Gần đây, trông nó càng xơ xác. Lông nó xù ra và nó gầy rộc đi.


Rồi một hôm, khi chủ của Beau trả lời cộc cằn qua điện thoại: “Mặc xác nó!”, nhà hàng xóm đành gọi điện cho trại động vật hoang, nơi tôi làm việc.


Khi tôi đến, chú chó đang ngồi ngoài sân cùng mấy đứa trẻ, nhưng không chơi đùa gì cả, chỉ nhìn ra phố, đầy lo lắng.


Nó là một chú chó đẹp, dù có khuôn mặt buồn bã và thân hình xơ xác. Và nó lặng lẽ nhảy ngay lên xe tôi khi được bảo.


Tôi tạm đưa Beau về nhà, vì lúc ấy trời đã muộn. Khi tôi mở cửa xe, thật ngạc nhiên, chú chó nhảy ngay vào lòng Larry, anh trai tôi. “Anh sẽ giữ nó” - Larry bỗng quyết định. Đây là một quyết định lạ lùng vì từ khi chú chó yêu quý nhất của anh ấy, tên là Marc, đã chết, và anh ấy bảo không bao giờ có một chú chó nào thay thế được Marc nữa.


Thế là Beau gia nhập gia đình tôi. Lúc đầu, đây là chuyện không dễ dàng. Nó rất gầy và ốm yếu, lại không chịu ăn. Cơ thể đã như vậy, nhưng vấn đề về hành vi càng đáng lo hơn. Nó thường xuyên quậy tung nhà rồi đứng chực ở cửa, chỉ chờ mở là lao ra ngoài.


Và điều tệ hơn nữa là Beau rất không có hứng thú với con người. Nó chơi với những chú chó khác, nhưng không chơi với chúng tôi. Tôi cho rằng chó chăn cừu của Đức thường như thế, nên chẳng bận tâm. Còn Larry thì khác. Anh ấy có vẻ thất vọng và rất buồn.


Qua thời gian, Beau bắt đầu khoẻ lên, ăn nhiều và lên cân. Trông nó đẹp đến mức khi đi ngoài phố, nhiều người hỏi chúng tôi mua nó ở đâu. Tuy nó đã quen với mọi người, nhưng dường như trái tim của Beau vẫn đóng kín. Nó không bao giờ tỏ ra thương yêu ai trong số những “người bạn hai chân” trong gia đình tôi.


Chúng tôi nên làm thế nào? Chúng tôi đã cố gắng yêu thương nó, nhưng ánh mắt nó không bao giờ có niềm vui cả.


Riêng Larry không mất kiên nhẫn. Anh ấy ném bóng và gậy, dạy Beau đi tìm. Anh ấy dẫn Beau ra công viên thường xuyên. Beau bắt đầu có phản ứng: Nó rên ư ử mỗi khi Larry ra khỏi nhà mà không cho nó đi cùng.


Bây giờ chúng tôi gọi nó là “Beau khoá dính” - vì nó cứ dính chặt lấy Larry. Mỗi sáng khi tỉnh dậy, Beau chạy lung tung quanh nhà cho đến khi có ai vuốt tai nó, để rồi nó hài lòng nằm xuống đất và gối đầu lên chân người đó khi người đó ngồi vào bàn ăn sáng. Rõ ràng chú chó xinh đẹp này cho chúng tôi biết rằng nó đã sẵn sàng mở lòng để yêu thương.


Sau nhiều năm, Beau vẫn sống với gia đình chúng tôi và trở thành một người bạn thân thiết. Beau biết rằng cuộc sống bao giờ cũng đẹp khi bạn được sống với những người bạn yêu thương, và bạn được yêu thương.

Viết bởi Carol Kline - Thục Hân (Dịch)
0 comments:

Post a Comment


Giveaway of the Day -

System Requirements:
Publisher:
Homepage:
File Size:
Price:
..


4 Free On Internet

Followers