happy life why not
Cafe chiều thứ 7 - HHT Select - Some nice music - Some useful software - Some wisdoms - Some thoughts and more ... But what's the meaning of your life? What do you live for? What's the aim of your living? Do you have your own answer?

Chàng Cầu thủ của tôi

hoahoctro.vn - Cậu bé đó có thể không phải là cầu thủ giỏi nhất tôi từng gặp, nhưng tôi sẵn sàng đổi bất kỳ một cầu thủ nào để lấy Sol Black






Khi Sol, con trai tôi, xin phép gia nhập đội bóng đá, bỗng nhiên tôi thấy mình như sắp phải tới một nơi mình không muốn tới.

- Bóng đá? Không! Nó quá nguy hiểm! Và... thô thiển!

Im lặng. Và sau đó là những lời không thể lay chuyển:

- Mẹ, con muốn chơi bóng đá!

Không thể tưởng tượng được! Một cậu bé trắng bóc như con gái. Má tròn xoay. Lúc nào cũng đòi tôi chuyển nhà tới một chung cư có thang máy vì sợ leo cầu thang bộ. Thường gào lên: "Mẹ ơi, mang cho con cốc nước được không?". Một thằng bé như thế làm sao có thể sống sót qua nổi một buổi tập bóng đá.

Nhưng rồi tôi vẫn phải đồng ý.

Nó lê lết về nhà sau buổi tập đầu tiên. Thở phì phì. Đầy mồ hôi và đất cát. Tôi tỏ thái độ trung lập:

- Thế nào?

- Mẹ à - Nó gần như nói không ra hơi - Bọn con... phù... phải chạy nhiều vòng. Và con không chạy nổi, rồi chú huấn luyện viên... phù... mắng con... Chú ấy bảo là: "Cậu kia, tôi không quan tâm đến việc cậu phải đi bộ hay phải bò, nhưng cậu phải chạy đủ số vòng".

Tôi lo lắng: 

- Chú ấy nói thế, con có buồn không?

Con trai tôi nhìn tôi ngạc nhiên:

- Buồn ạ? Mẹ ơi, đây là bóng đá cơ mà!

Hết sức miễn cưỡng, tôi đến xem các trận đấu. Con trai tôi được chơi đúng 11 giây trong trận đầu tiên.

Huấn luyện viên Reggie là một người nóng tính. Khi cầu thủ chơi tồi, anh ta ném cái mũ lưỡi trai xuống đất, rồi nhảy lên đùng đùng. Như thế, tôi có thể hiểu được khi Sol tập luyện kém, thì anh ấy sẽ "vùi dập" nó đến mức nào.

Dần dần, tôi đã bắt đầu hò hét mỗi khi con trai tôi có những đường bóng đẹp. Nhưng đến cuối mùa bóng, nó vẫn thường xuyên là một cầu thủ dự bị.

Vào buổi trao giải những cầu thủ xuất sắc nhất mùa bóng, ba cậu bé được trao giải đều là những đội trưởng tài năng. Tôi sẽ không tin nếu nói rằng con trai tôi không buồn một chút nào. Rồi huấn luyện viên Reggie đứng trước micro.

- Một mùa bóng trôi qua, và tôi có rất nhiều điều để nói - Huấn luyện viên Reggie bắt đầu - Nhưng đầu tiên, tôi muốn nhắc tới một cậu bé trong đội của chúng tôi. Dù cậu bé đó không được giải hôm nay.

"Vào buổi tập đầu tiên, cậu không chạy nổi đủ vòng sân. Tôi nói dù cậu ta phải đi bộ hay phải bò thì cũng phải chạy cho hết vòng. Cậu ấy đã chạy hết. Và buổi nào cậu ta cũng có mặt đúng giờ, tập luyện và thật sự cố gắng. Cậu ta chỉ được chơi 11 giây trong trận đầu tiên, và đến bây giờ vẫn thường chỉ là cầu thủ dự bị.

"Trong mọi buổi tập chạy, có hai cậu bé chạy chậm nhất trong đội hình của chúng tôi. Cậu ta là một trong hai người đó. Nhưng cậu ấy luôn chạy đủ vòng, bất kể thời tiết, bất kể những người khác đã kết thúc từ lâu".

Huấn luyện viên Reggie cười rồi nói tiếp:

- Cậu bé đó có thể không phải là cầu thủ giỏi nhất tôi từng gặp, nhưng tôi sẵn sàng đổi bất kỳ một cầu thủ nào để lấy Sol Black - cậu bé không ngừng cố gắng.

Con trai tôi mỉm cười.

Năm học sau, Sol là cầu thủ được gọi vào đội tuyển đầu tiên. Tôi đến xem mọi trận đấu, dù Sol có được ra sân hay không, và luôn thầm cảm ơn con trai mình, vì nó đã cho tôi cơ hội được đứng bên lề sân bóng, nhìn nó đi tới những nơi mà một người mẹ cũng không thể đưa nó tới.

Judith Black
Thục Hân (dịch)
0 comments:

Post a Comment


Giveaway of the Day -

System Requirements:
Publisher:
Homepage:
File Size:
Price:
..


4 Free On Internet

Followers